TRÁI MẬN
Lủng la lủng lẳng trước nhà ai
Ửng chín, bóng chùm đượm nét say
Chen lẫn xanh tươi màu sắc lá
Động lòng người ngắm, chậm chân dài…
Mận đỏ dung nhan ánh hữu tình
Thẹn thùng bẽn lẽn, dáng thơ xinh
Kết thương e ấp bên cành khép
Nắng gió, mưa sa khéo phủ gìn
Rạng sớm đong đầy óng ả tươi
Mượt mà dạ nắng trải khung trời
Cho này tô điểm bầu quang đãng
Tiềm ẩn thêm đây một ý đời
Biến chuyển bất thường cuộc thế gian
Sâu xia bám đục khoét lên thân
Khiến dần xấu xí chìm hư hỏng
Cả tấm hồn trong lụy bẽ bàng
Rồi thì tất cả chẳng còn chi
Ngày tháng treo kia có được gì
Hương sắc mượt mà nay rũ thấp
Trọn bầu mộng ước biến tàn si
Quả thắm như em bóng ảnh hường
Ngờ đâu tan nát để sầu vương
Sao phong ba nỡ quần giao hội
Vùi dập đau thương, nỗi đoạn trường.
Tháng 9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm