MỘT LẦN RỒI KHUẤT BÓNG
Khem khép mắt thả hồn về năm cũ
Từ trực thăng vần vũ cõi không gian
Nhìn lờ lững mây ngàn xuôi ngọn gió
Nỗi phiêu bồng đây đó chạnh miên man…
Rẹt..rẹt..rẹt ôi chao! Lằn đạn bắn
Từ dưới đâu xuyên thẳng khoảng đuôi dài
Con chim sắt lung lay rung địa chấn
Vội quay đầu mặt phẳng đáp thôi bay
Đời chinh chiến rủi may trong gang tấc
Chẳng gì hơn trọn thật với yêu đương
Để mai kia sa trường yên ngủ giấc
Bóng ma trơi phảng phất kiếm người thương
Ba lô nặng ghé dừng chân quán nước
Làn khói thơm lả lướt quyện niềm mơ
Hình bóng em vật vờ nơi mộng ước
Nhẹ nhàng bay phía trước kéo vần thơ…
Ghé vô trại, chuyện trò vài bạn hữu
Xong vào lều ngơi nghỉ khỏe thân ra
Châm điếu thuốc phì phà cho tỉnh trí
Rồi thư tình thủ thỉ, gửi người ta…
Cơn lốc mạnh cuốn xa vào tít tận
Nhạc cung đàn mấy bận trỗi âm thanh
Và sợi tơ lòng, lần đem ra quấn
Để chuỗi dài lận đận luống bâng khuâng…
Em bây giờ tuổi độ khoảng như tôi
Chắc cũng đã qua thời trăng với mộng
Có khi nào ánh hồng xưa réo gọi
Nhớ nhung về vời vợi một dòng sông?
12/6/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)