LỜI AN ỦI
Nỗi lòng em trải xuống vần thơ
Se sắt hồn thu cuốn nhạt mờ
Vọng ngóng con thuyền nơi diệu vợi
Giữa màn đen phủ tận xa lơ…
Thiết tha nồng ấm, đợi chờ Ai
Tăm cá mù khơi chẳng hẹn ngày
Dưới bóng hoàng hôn, vườn vắng vẻ
Từng cơn gió thổi lá vàng bay
Da diết loang tràn nơi tấc dạ
Đêm đêm thao thức ngắm khung buồn
Đâu đây dế nhạc sầu non nỉ
Điệp khúc u hoài gợi vấn vương
Lắm khi day dứt kiếp hồng nhan
Dang dở bài ca lạnh tiếng đàn
Trễ chuyến đò chiều ôm phận bạc
Thu hình lặng lẽ với bâng khuâng
Thắt thẻo chơi vơi hướng nguyệt lầu
Bao lần như thể cạn dòng châu
Vậy mà cứ mãi hoài nhung nhớ
Cho mảnh trăng khuya bạc mái đầu…
Thôi đừng trăn trở nữa em ơi
Mộng ước ngày xanh dẫu lỡ rồi
Để đoá hoa hồng xưa toả ngát
Giờ đây ánh nhạt loãng tan trôi
Nhưng hồn hoa mãi vẫn là hoa
Chỉ sắc hương kia một thoáng mà
Nắng tắt còn kia bầu lộng gió
Còn muôn lấp lánh ánh sao pha…
21/4/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm