HỒ THU GỢN SÓNG
Chẳng nói chẳng rằng em khuất lơ
Làm cho vàng vọt nỗi niềm mơ
Trăng sương mấy độ trầm thao thức
Nắn nót, nâng niu, dõi đợi chờ
Êm ả trôi dần dưới áng mây
Hồn thơ, ý nhạc tụ thành cây
Cây thương, cây nhớ nơi vườn thắm
Nở đóa hương lòng vạn đắm say…
Đất nước đủ đầy với dưỡng sinh
Bàn tay cầm nắm tấm chân tình
Miệt mài chăm chỉ lo vun xới
Sớm tối chiều hôm trọn sức mình
Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi
Óng mượt, sum sê trải bóng trời
Duyên dáng khoe mình thân lắc nhẹ
Nhánh cành trổ nụ, nhẹ nhàng vui…
Vậy mà oi bức với mưa sa
Cứ mãi trùm lên dáng ngọc ngà
Bỏng rát, vật vờ nghiêng ngả héo
Để sầu tím nụ, nhạt làn da…
Tôi biết yêu là chuốc khổ đau
Bước dài nâng chén rượu thu sầu
Hồn uyên lạc nẻo mang vương vấn
Lặng lẽ đìu hiu vọng nhịp cầu,
Vì sao ánh lóe tận nơi này
Để kẻ đang buồn ngậm đắng cay
Lãng đãng, mơ màng về viễn xứ
Chờ cây lắm nạn nở hoa say?
7/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm