GẶP LẠI NGƯỜI NĂM XƯA
Em ngồi trên chiếc Honda
Chạy qua chầm chậm để mà nhìn tôi
Môi hồng nhoen nhoẻn nụ cười
Dưới đôi mắt biếc…nói lời thân quen…
Bâng khuâng nghĩ ngợi cái tên
Một thời sớm vội tìm quên để đừng
Tủi cho cảnh sống nhọc nhằn
Cánh chim trôi nổi giữa màn tối tăm…
Năm xưa sau chuyến bổ hàng
Xe đò bất chợt ngồi gần bên nhau
Lâng lâng liếc trộm hoa đào
Hồn mơ thoáng chốc dạt dào say sưa
À…à…cô ghé về đâu…
Thêm… thêm… mấy tiếng, mấy câu những gì…
Áng mây lướt khỏi trăng thề
Long lanh phơi ửng, nẻo về lộ ra…
Thế rồi bỗng chốc phương xa
Cánh thư em gửi đến nhà thăm anh
Từ trong nhè nhẹ rung rinh
Tiếng đàn trỗi khúc nhạc tình du dương
Chẳng màng cát bụi phong sương
Chẳng màng thân phận sang hèn làm chi
Chỉ cần một bịch thuốc rê
Chút tiền lộ phí cũng phê, cũng mình
Nào hay cái chữ nhục vinh
Nào hay muốn có cái xinh…phải tiền
Giờ đây em hỡi! Em hiền
Nhìn tôi chi nữa, để ghiền…cho tôi…
1/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm