DUYÊN TAO NGỘ
Không có em chắc không còn gió
Nhẹ nhàng từ đây đó về tim
Ru lòng dào dạt dịu êm
Ngân nga xúc cảm bên thềm sáng trăng
Không có em ai lần chỉ mối
Kết hồn anh những tối thu phong
Cùng nhau vào cõi lưng tầng
Nhịp nhàng vỗ cánh bềnh bồng, du dương
Không có em con đường ngập nắng
Bước nặng nề hụt hẫng gió mây
Đâu chung tửu ngọc tràn đầy
Giúp anh sưởi ấm đêm dài giá đơn
Không có em ảnh tròn mờ nhạt
Tiếng côn trùng réo rắt lê thê
Canh khuya vắng lặng quanh bề
Hàn sương nhỏ giọt, ủ ê nỗi sầu…
Hồn vạn kỷ hôm nào sống lại
Ngược quay tìm biển ái thời xưa
Trả kia chiếc bóng thẫn thờ
Khô khan, quạnh quẽ bên bờ lắt lay
Với chuỗi sống tháng ngày thao thức
Vấn vương thời, nhói nhức tâm can
Bốn mùa chỉ thấy lá vàng
Rụng dòng nước chảy, để ngần xót xa…
Duyên tao ngộ đậm đà lai láng
Hòa khung trời lấp lánh vì sao
Từng cơn gió thoảng qua cầu
Vi vu, nhè nhẹ biết bao êm đềm.
26/4/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm