ĐÁP LỜI CỦA GIÓ
Gió ơi gió! Tủi hờn chi nữa
Suốt khoảng dài lối ngõ chơ vơ
Đêm đêm thao thức giữa bờ
Có ngươi bầu bạn, đậm đà mến thân
Tình đồng điệu ngập tràn thắm thiết
Chuyện vui buồn chia sẻ cho nhau
Khi chung chén mật ngọt ngào
Lúc hoà giọt đắng giải sầu giá băng
Dẫu cõi lộng ngàn phương”Gió”chuyển
“Sáng”nẻo đường khập khiễng bước đi
Nhưng kia hình ảnh trăng thề
Mộng đời ấp ủ, cùng lê gót hài…
Nay bất chợt lắt lay nhung nhớ
Nghe nỗi niềm trăn trở, bâng khuâng
Vì sao lại nỡ phũ phàng
Bỏ kia một đoá hoa vàng chìm thu
Chuỗi thời gian mịt mù tăm cá
Khúc điệp đàn êm ả ngày xưa
Dần theo thấm thoắt thoi đưa
Rơi vào khoảng vắng, nhạt nhoà loãng tan
Gieo ảm đạm, ngỡ ngàng u ẩn
Dưới khung trời bảng lảng khói sương
Mênh mang thả bóng dặm trường
Chơi vơi lạc lõng để buồn con tim…
Giờ lặng lẽ bên thềm sương tuyết
Da diết lòng, day dứt từng cơn
Phút giây ngơ ngẩn tâm hồn
Chớ nào thay đổi mất còn đôi ta.
21/8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm