CHIM VỚI TỔ
Đừng buồn anh nữa nhé em ơi
Cho mảnh trăng thanh toả sáng ngời
Bị đám mây mù che phủ kín
Chìm vào cõi khuất, bóng chơi vơi…
Em khổ, em đau với tủi hờn
Nghĩ rằng ánh nhạt trải hoàng hôn
Sương lam lờ lững bầu đây đó
Để lạnh chiều nay ở dưới vòm
Vườn xuân trao gửi mộng hôm nào
Gió thổi chập chùng đẩy sắc dao
Hồn cánh năm xưa ai trỗi dậy
Vật vờ tung lướt vụt qua mau
Bỏ hoa thui thủi ngắm mây tan
Cuốn cánh mượt mơ đượm sắc vàng
Lạnh lẽo co mình theo thắt nhớ
Bao lần quyện chặt, uống hương trăng
Rồi đây héo hắt giữa đêm mờ
Phai mất chuỗi ngày trải thắm thơ
Hoa bướm tình thiêng từ vạn kỷ
Ngàn năm mãi lảy khúc sầu lơ…
Ơi hỡi! Mộng lòng của trái tim
Em là bến đỗ một loài chim
Anh mang đôi cánh bầu phiêu lãng
Nhưng cõi thênh thang vẫn vọng tìm
Tổ ấm quay về buổi tối nay
Là nơi ấp ủ của men say
Dẫu cho lởn vởn đời mây gió
Chẳng lạc nào đâu lúc cuối ngày.
8/4/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)