Biết Đến Bao Giờ Quên – Thơ Nỗi Niềm

Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - Page 6 Images?q=tbn:ANd9GcShOS3cxF06f348dClHn99CumBT29AVxTC7BG4Q8aIA0NROYVmKWA

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ QUÊN

Thuở ấy bão giông phủ khắp chiều
Nhớ em nhiều lắm, biết bao nhiêu
Muốn về bên ấy lần thăm viếng
Lại rỗng thân xơ, rũ cánh diều,

Đành gói tâm tình thả gió mây
Vấn vương, lưu luyến hẹn ngày mai
Đìu hiu góc quạnh niềm trăn trở
Nghẹn bóng cầu treo, chuỗi đọa đày

Từng chiếc lá vàng rụng giữa đêm
Lắc lư làn ánh chảy vào tim
Bâng khuâng tấc dạ, ngần thương nhớ
Chỉ có canh thâu ảo ảnh tìm

Cứ thế thời gian lặng lẽ trôi
Dòng sông tràn ngập chẳng hề vơi
Tiếc cho sóng xiết, thuyền tan tác
Đành ngóng thênh thang, nén ngậm ngùi

Chợt trưa hôm ấy nhận thư xa
Nét chữ thân quen của Đ. mà
Em gửi về tôi bao nhịp đập
Cùng hình ảnh héo, tím lời ca…

Giờ đây ánh nhạt buổi hoàng hôn
Thỉnh thoảng tâm tư chạnh thấy buồn
Lắm lúc mơ màng trong giấc điệp
Giật mình man mác, nỗi bâng khuâng

Biết đến khi nào mới thật quên
Con đường thân ái lại không tên
Cứ hoài ẩn hiện hình lam khói
Để bước chân đi chẳng nhẹ nhàng.

23/4/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *