Bạn Với Gió – Thơ Nỗi Niềm

Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - Page 2 Images?q=tbn:ANd9GcQDuah6-yTS9oYMbl8Gv0mMBFAExuiMOnUCzt5SqTW5XKWb8F3L2w

BẠN VỚI GIÓ

Vẫn biết đêm này bạn luống đau
Nên trầm héo hắt giữa canh thâu
Tìm vơi khắc khoải bầu tâm sự
Lảy khúc du dương đượm vẻ sầu,

Ánh mắt năm nào bừng rực sáng
Chứa chan nồng ấm, vững niềm tin
Mà nay như thể chìm u ẩn
Nhàn nhạt màu thu phủ ngập hình

Thuở xưa thanh thản một tâm hồn
Trải cánh mộng đời mỗi sớm hôm
Những lúc bay xa vào diệu vợi
Rồi khi lững thững bước hoàng hôn

Bạn nói, bạn cười, bạn ngất say
Ta vui hoà nhịp cũng xòe tay
Kéo người bạn thiết vào khung lộng
Thoả thích cùng nhau ngắm đỉnh đài

Vậy mà tất cả đã qua nhanh
Sắc tím giờ đây nhuộm nhánh cành
Óng mượt, xanh hồng đâu thấy nữa
Chỉ còn teo tóp tựa mong manh…

Gió ơi! Hãy kể, kể nhiều đi
Để nhớ, để quên, để bỏ hờn
Phận số con thuyền trên sóng nước
Lật chìm khuất dạng dưới mông mênh

Kẻ gắng trồi lên giữa dập vùi
Giương nhìn bốn phía mịt mù khơi
Nào ai hiểu được niềm tan tác
Mệt mỏi là đây với rã rời

Tấp được mé bờ buổi ráng tan
Dõi tìm, dõi đợi ánh trăng lên
Nhưng kia sừng sững cao che chắn
Đành phải lần soi dãy bóng tàn

Rồi dựng căn lều đỡ nắng mưa
Niềm thương dĩ vãng quyện vào thơ
Ngân nga khuây khoả theo ngày tháng
Khép lại từ đây nỗi vật vờ…

6/4/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *