Yêu Chỉ Có – Thơ Nỗi Niềm

Yêu Chỉ Có

Buồn trống vắng ngao du vườn buổi sáng
Thưởng thức vàng, đỏ, trắng…ửng vòm xanh
Loài hoa nào cũng ngần khoe sắc thắm
Gợi lững lờ vỗ cánh lượn xung quanh…

Có một cái gì lâng lâng dào dạt
Cứ chập chờn phảng phất giữa bờ tim
Để dừng bước, lặng yên tròn ánh mắt
Hướng nhẹ nhàng trước mặt, đóa Hồng Đen

Màu tình chết, duyên nữ thần cũng hết
Ôm khối sầu đậm vết hận tình Ai
Apolo kẻ quay lưng phụ bạc
Có một lần rung lắc nhớ thời say?…

Ta trầm ngắm, ngây ngây hình dĩ vãng
Chuỗi năm dài lai láng mộng ngàn yêu
Giờ nhàn nhạt khung chiều tan vạt nắng
Vấn vương lòng trĩu nặng nỗi liêu xiêu

Đây thượng uyển thật nhiều hoa lá cỏ
Dưới mây trời rực rỡ tỏa làn hương
Rồi chầm chậm thái dương chìm lối ngõ
Đọng canh trường theo gió giọt sương buông

Cõi phù vân mãi dòng con nước chảy
Vạn sóng cồn đưa đẩy cánh thuyền trôi
Kia bát ngát muôn đời luôn động đậy
Bến hẹn lòng biết mấy trọn về nơi

Dẫu chất chứa đầy vơi niềm man mác
Khói lam mờ bàng bạc khắp thênh thang
Sầu bảng lảng héo tàn vung rải rác
Nhưng yêu thì chỉ có một vầng trăng.

05/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *