Vĩnh Biệt Tình Yêu – Thơ Tình Buồn

Vĩnh Biệt Tình Yêu

Còn gì nữa để giờ đây phải nói
Hãy tìm quên, đừng tới chỗ gần tôi
Hết thật rồi một thuở dưới trăng soi
Bờ cỏ mướt đầy vơi niềm thơ mộng…

Em đã đẩy hồn tình rơi vực thẳm
Nát bầy nhầy từng mảng vỡ văng xa
Có còn chi nữa đâu để phải mà
Rung với cảm, đậm đà sâu ánh mắt

Nên giũ bỏ, đừng bao giờ gợi nhắc
Chuyện một thời bóng mát rải vườn quê
Chuyện dòng sông nhấp nhố ánh nguyệt thề
Chuyện hai đứa lê thê ngàn cảm xúc

Cho con tim đang tụ bầm đau nhức
Theo thời gian từng phút được tan phai
Quên bẵng thôi kỷ niệm chuỗi tháng ngày
Ngàn ấp ủ cùng ai về bến mộng…

Chớ nhớ làm chi cho lòng dậy sóng
Rồi bập bồng khuấy động cả tâm can
Đã héo hon thêm xơ xác võ vàng
Đau đớn quá! Muôn phần đau đớn quá

Em hãy về đi! Hãy về bên đó
Vui nắng hồng, lối ngõ dẫn vào mơ
Để của em đêm chẳng có chơ vơ
Chẳng thao thức thẫn thờ ngân tím nhạc

Kể từ nay ngập tràn men mật ngọt
Lắm bao lần chất ngất đỉnh hương mê
Giờ trút sạch tất cả xuống đường đi
Em phía ấy! Tôi thì quay ngược hướng…

24/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *