VỀ THĂM CHỐN XƯA (2)
Bước xuống bến, đi lần về phía trước
Tim đập dồn, cảm xúc nhẹ nhàng dâng
Ghé lên lề tạm dừng chân vài phút
Đảo mắt nhìn đây đó có ai quen?
Cánh thời gian cứ dần trôi lặng lẽ
Mới đấy mà cũng đã mấy mươi năm
Nhớ khuya ấy lão âm thầm rời bỏ
Tháng năm dài cực khổ với gian nan
Để từ tay trắng, làm nên chút đỉnh
Dẫu chưa giàu nhưng rủng rỉnh tiền tiêu
Nhà cửa ấm, phiêu diêu hồn thanh thản
Gợi xuân vườn lởn vởn bóng tình yêu
Có ngờ đâu một chiều rơi tan tác
Bánh xe đời sắp đặt cuộc phong sương
Nỗi bất mãn, quật cường nào khuất phục
Gói lạnh lùng, ấm ức trước tai ương
Năm năm dài, nhọc nhằn, bao xây dựng
Phút giây này ôm hận dã tràng xe
Chấu tránh voi vẫn là điều thượng sách
Bởi kiếp đời thử thách mấy lần qua?…
Lão hồi tưởng xưa, và hờn vũ trụ
Sao bày chi những kẻ thất nhân tâm
Cậy quyền thế ngang tàng gieo nghiệt ngã
Khiến chuỗi ngày tơi tả gót đôi chân
Nay tất cả hóa thành vầng lam khói
Khuất xa mờ diệu vợi rã tan phai
Bỗng bất chợt lắt lay niềm trăn trở
Thoáng ngậm ngùi, lão nhớ thuở trần ai…
09/04/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm