Vẳng Vọng Tím Hồi Chuông – Thơ Tình Yêu

Vẳng Vọng Tím Hồi Chuông

Tháng chín thu nay đã cuối mùa
Lá vàng lối ngõ rụng dần thưa
Hàng cây trầm mặc trông luồng gió
Lững thững từ xa lấy chổi lùa…

Lất phất tung bay héo cạnh bờ
Gợi niềm vương vấn dẫn hồn mơ
Cho dài năm tháng vòng ngang trái
Nhịp sóng trào dâng đẩy vật vờ

Canh cánh u hoài tưởng nhớ Ai
Bâng khuâng da diết thả trời mây
Miên man chất ngất bầu tâm sự
Chỉ biết âm thầm mượn bút say

Sớm tối nhìn treo giữa cõi tầng
Giạt về tít tận khuất mờ tan
Biết bao dãy xám đà như thế
Là cũng bấy nhiêu nghẹn tiếng đàn

Để rồi thỉnh thoảng dạ gờn đau
Trăn trở, ưu tư trĩu nặng sầu
Tha thiết ngập đầy loang huyết quản
Vậy mà chẳng biết phải làm sao…

Em ơi! Ảm đạm đìu hiu bóng
Chạnh nhớ đêm trăng gặp gỡ hình
Như thể thân quen từ vạn kiếp
Khiến lòng dào dạt mãi rung rinh

Chầm chậm thời gian lặng lẽ trôi
Khuya khuya thao thức ngóng phương trời
Ngày ngày nghĩ ngợi đờ nhân ảnh
Cố nén vào sâu, gượng nét cười

Thơ tình hai đứa dày trang giấy
Sưởi ấm yêu đương những lúc buồn
Còn đó âm vang bầu tĩnh mịch
Hoàng hôn vẳng vọng tím hồi chuông…

19/9/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *