Vẳng Vọng Tiếng Con Tim – Thơ Tình Yêu

Vẳng Vọng Tiếng Con Tim

Em vò võ bên góc đời hiu quạnh
Còn anh thì nẻo vắng dạ hoài vương
Nghĩa đượm nồng yêu đương vơi giá lạnh
Nhưng cũng buồn hụt hẫng, đọng pha sương…

Hòa thổn thức, đường trường chung lối bước
Tiến thẳng về phía trước ngập hương mê
Duyên thiên kỷ nối thề, đan hẹn ước
Quyện ảnh hình tha thiết nắm nhau đi

Đăng đẳng ấy lê thê làn sóng vỗ
Dáng con thuyền nhấp nhố vượt trùng khơi
Có đôi lúc chơi vơi bầu mưa đổ
Lắm bao lần bão tố giũ giăng nơi

Đôi chúng mình từng hồi quay đối mặt
Nấu nung này chất ngất lửa tin yêu
Lai láng tợ thủy triều dâng bát ngát
Đẩy lềnh bềnh rưởi rác giạt rong rêu

Cõi thênh thang thật nhiều màn u ám
Chợt bất ngờ phả xám phủ che ngang
Khiến thỉnh thoảng không tầng hun hút tận
Xoải chim trời mấy bận dậy tâm can…

Khoảnh khắc đó ngỡ ngàng đà hiểu thấu
Chấp nhận rồi, đậm dấu khó hề lay
Chỉ canh cánh chuỗi dài niềm đau đáu
Mảnh vườn hồng đóa chậu khuất trời mây

Yêu dấu hỡi! Tháng ngày xây khối mộng
Mãi chập chờn chiếc bóng bạn tình chung
Bầu diệu vợi, mịt mùng muôn gió lộng
Đáy linh hồn vẳng vọng tiếng con tim…

16/12/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *