Vầng Dương Ló Dạng – Thơ Nỗi Niềm

Vầng Dương Ló Dạng

Con tim khẽ ngân nga lời nhung nhớ
Gợi nỗi niềm một thuở thắm tình ai
Cõi lòng đang trăn trở muốn phôi phai
Chỉ phút chốc nhẹ bay vào tan loãng…

Quay trở gót tiến dần ra đường láng
Đảo mắt nhìn lại cảnh của quê xưa
Vẫn còn đây thấp thoáng bóng hình mơ
Của năm tháng vật vờ treo sóng nước

Miên man nghĩ nhưng chân thì cứ bước
Hướng nắng tàn lặn trước cõi xa xăm
Nửa đọng hờn, nửa vương vấn vầng trăng
Theo chầm chậm xa dần con sông cũ…

Em ngồi đó, sắc hoa đà héo rũ
Bỗng nhìn lên, mừng rỡ tụ vành môi
Ôm chầm nhau, em nhớ quá mình ơi
Đừng rời bỏ để rồi chung đau khổ

Tia loé chớp xóa tan màu vàng võ
Áng mây sầu trước ngõ rã trôi đi
Anh đưa tay lau ngấn lệ vành mi
Thôi! Bỏ hết những gì gieo tan tác

Ảnh hồn yêu cứ ngỡ rằng đã mất
Vẫn còn đây chất ngất luyến lưu thương
Gió từng hồi rung lắc nhỏ hàn sương
Xa xa ánh thái dương từ từ ửng…

15/7/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *