Tự Trách – Thơ Tình Buồn

Tự Trách

Da diết lòng anh đọc dãy thơ
Chứa chan ảm đạm sắc thu mờ
Éo le trăn trở bầu tâm sự
Khắc khoải tâm hồn, ngập xác xơ…

Nương ơi! Cõi thế bước tìm thương
Cứ ngỡ rồi đây sẽ xóa buồn
Tái ngộ uyên ương cùng quyện cánh
Khung trời lồng lộng xoải ngàn phương

Hứng gió du dương trỗi nhịp nhàng
Thưởng trăng êm ả, thả mơ màng
Nhìn mây lờ lững, dâng nguồn cảm
Trọn vẹn niềm vui thiếp với chàng…

Ngờ đâu ngang trái dập vào tim
Quằn quại, xót xa vỡ mộng thuyền
Tình giết nửa hồn trong nỗi nhớ
Nửa hồn đau đáu mãi không yên

Chiều ngắm tà dương hướng vọng về
Dạ buồn, réo rắt trải lê thê
Âm vang não nuột hòa thêm nuột
Tím sẫm tràn loang cả bốn bề

Đêm góc thư phòng lặng lẽ đau
Ngước lên mảng trắng giải cơn sầu
Nhưng rồi hình bóng, lời tha thiết
Vương vấn quay tròn lạc lõng đâu

Ôi! Biết làm sao chuỗi tháng ngày
Cho em trời ấy dưới heo may
Thôi mang vò võ chìm băng giá
Hỡi mảnh linh hồn nỡ bỏ Ai…

18/8/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *