Trọn Đời Ấp Ủ – Thơ Nỗi Niềm

Trọn Đời Ấp Ủ

Mấy buổi rồi bước vào mảng trắng
Nhìn không gian vắng lặng u buồn
Bâng khuâng chạnh nhớ hồn thương
Tâm tư man mác, vọng phương nghìn trùng…

Bầu không gian mênh mông, diệu vợi
Tiếng hẹn thề, luống đợi nhiều mơ
Lắm khi thao thức, thẫn thờ
Khỏa khuây khoảnh khắc, trải thơ giải sầu

Duyên mộng ước nhịp cầu đã lỡ
Chuỗi tháng ngày vò võ, xót xa
Trăng thanh hóa lại trăng tà
Để hồn yêu dấu ngân nga, nghẹn ngào

Có đôi lúc ửng trào ánh lệ
Dưới khung mờ ráng xế đìu hiu
Nỗi niềm vương vấn liêu xiêu
Bao nhiêu vương vấn, bấy chiều sầu tênh

Ai hạnh phúc với tình thắm đượm
Ai ngọt ngào hôm sớm kề bên
Ai vui thuyền ái bồng bềnh
Ai đường về mộng thang thênh nở đầy…

Còn riêng đây gió lay lóng lánh
Dãy hàn sương đọng nhánh rũ hồ
Canh khuya rung lắc, vật vờ
Nhẹ rơi từng giọt cạnh bờ đẫm loang

Ta nhớ nàng, yêu nàng chất ngất
Tất cả này kỷ cất giữa tim
Dẫu rằng lỡ mối tơ duyên
Trọn đời ấp ủ bóng hiền của em.

12/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *