Trở Lại Với Mênh Mông
Giờ biết làm sao? Biết làm sao nhỉ
Để gặp hồn vạn thuở giấc mơ hoa
Cho ánh vàng khuất bóng tận ngàn xa
Trồi đỉnh núi phát ra muôn tỏa sáng?
Ôi tê tái! Trong nỗi niềm trầm lắng
Bởi hiểu rồi đây chẳng phải hình thương
Mà chuỗi dài cứ vọng tưởng vấn vương
Thao thức mãi trên đường chiều nắng xế
Dưới dãy tàn treo khung mờ quạnh quẽ
Bước độc hành lặng lẽ sẽ về đâu?
Xòe bàn tay hứng lấy giọt u sầu
Đang nhểu xuống từng câu buồn tí tách
Nay uống cạn chén hẹn nguyền thiết thạch
Rồi tạm dừng bên vách đá cheo leo
Giương mắt nhìn bốn phía cảnh đìu hiu
Từ sâu thẳm thật nhiều bao nhung nhớ
Kể từ nay tiếp tục niềm trăn trở
Vẫn dặm trường lối ngõ ngắm heo may
Biết cõi lòng có quên được hình ai
Hay vẫn cứ đêm dài nghe da diết…
Ta cảm thấy rượu tình đà cạn kiệt
Và từ từ rũ liệt mảnh hồn đan
Với sau lưng lấy xuống chiếc thu đàn
Khảy nhạc khúc một lần xin đưa tiễn
Gió sẽ về với lộng trùng sóng biển
Vỗ bập bồng ẩn hiện nét chơi vơi
Rồi âm thầm khuất dạng nẻo mù khơi
Bởi mệnh số kiếp đời không điểm trụ.
23/6/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)