TRĂNG VẪN CÒN KIA
Có phải em ngỡ ngàng bất chợt
Thấy ánh vàng trôi rớt ngang sông
Khiến cho tê tái cõi lòng
Hồn đan lảo đảo trên dòng mộng thơ?
Rồi cố gượng thẫn thờ ngồi xuống
Thả mắt về tận hướng xa xăm
Nỗi niềm khắc khoải, bâng khuâng
Lan man nghĩ ngợi, muôn phần xót xa
Từ sâu thẳm ngân nga khúc biệt
Quấn dạ sầu da diết ngàn đau
Long lanh đôi khoé ửng trào
Đong đưa rung lắc, nghẹn ngào con tim
Em quằn quại “nhìn thuyền tan vỡ”
Nhỏ giọt buồn “ở đó” tìm quên
Tợ như mười bốn mũi tên
Cắm sâu giữa trái trăng tình của Ai…
Nào biết được ngày mai trời nắng
Hay điệp trùng dãy xám lờ trôi
Từng hồi sấm chớp, mưa rơi
Đường đi lá đổ, bóng người vắng tanh
Nào biết được màu xanh mấy thuở
Cũng một chiều vàng võ héo khô
Xác phơi lác đác bên bờ
Cuốn theo chiều gió vật vờ tứ tung
Giữa không gian mênh mông bát ngát
Ảnh sắc vàng nào mất chi đâu
Chỉ là dạ bóng chân cầu
Còn trăng treo đó, vẫn chào đón mơ.
10/2/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm