TRĂN TRỞ XÓT XA
Quay về ruộng “tăng gia sản xuất”
Mong thoát cơn gạo lứt, kho khô
Từ đây biển sóng vật vờ
Sau lưng lởn vởn chực hờ đẩy đưa…
Xin trả lại ngày xưa yêu dấu
Những chiều tà đau đáu, mênh mang
Nỗi niềm ước vọng thênh thang
Dòng sông nước chảy muôn ngàn ý thơ
Đã qua rồi ngẩn ngơ nhung nhớ
Cũng chẳng còn trăn trở một thời
Giờ đây sóng nước trùng khơi
Thuyền nan lờ lững tìm bơi…chốn nào?!
Cơn bão lớn ba đào nổi dậy
Vạn vòng xoay cuốn đẩy chông chênh
Lắc lư theo gió bồng bềnh
Ba chìm, bảy nổi, lênh đênh xa mờ
Đồng hoang vắng thẫn thờ đôi phút
Đã lỡ rồi một khúc sông qua
Đàn cò não nuột ngân nga
Chỉ thêm u ẩn để mà làm chi,
Ngày quần quật lầm lì với nắng
Đêm âm thầm trầm lắng suy tư
Vấn vương xưa cũ bao giờ
Từng cơn gió dịu ru mơ mảnh hồn…
Nay dưới ráng hoàng hôn quạnh quẽ
Dĩ vãng hình đọng ở buồng tim
Vì sao ngày ấy đi tìm
Mảnh phèn! Để phải bỏ chìm tuổi xuân?
19/5/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm