Trăn Trở Nhớ Thương
Nhả khói thuốc, khe khẽ đọc bài thơ
Nàng viết giữa khung mờ bên mảng trắng
Hầu khuây khỏa phút giây niềm canh cánh
Cảnh trái ngang, trĩu nặng vấn vương buồn…
Thương hỡi! Ta vẫn nhớ mãi con đường
Đêm năm ấy, chân hồn đang thả bước
Duyên tái ngộ, quyện tơ lòng mộng ước
Rồi cùng nhau thấy ngược bóng thời gian
Thì ra thương của ta chính là nàng
Nương yêu dấu vô vàn nơi bến cũ
Thuở ta đi, bỏ bạn tình vò võ
Nỗi đợi chờ, ngả rẽ mịt mù khơi
Ngàn lưu luyến, nàng lặn lội trần đời
Để giờ phải ngậm ngùi ôm hận tủi
Ngày mấy lượt hướng vào phương diệu vợi
Thắt thẻo sầu, rười rượi đỉnh chon von
Quạnh thui thủi sớm tối ngóng đầu non
Đàn treo vách, chập chờn nơi khóe mắt
Ngọn lửa sống tỏa rực hồng chất ngất
Tuyết sương rơi phủ tắt, lạnh màn đêm
Khuya lặng lẽ ngồi đó dưới vành hiên
Trầm thao thức với niềm đau da diết
Mà hỡi ôi! Trời xa chàng có biết
Tím đợi chờ, rũ riệt mảnh chơ vơ?…
Thương ơi hỡi! Lai láng nhịp ngân nga
Đành ráng chịu thẫn thờ nhìn lá đổ
Ta nhớ nàng, nhớ vườn xưa lối ngõ
Cứ dập dồn ngọn gió buốt vào tim …
31/7/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)