Trăn Trở Dưới Mưa – Thơ Nỗi Niềm

Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - Page 13 Source

TRĂN TRỞ DƯỚI MƯA

Cũng gió, cũng mây, cũng lóe trời
Cũng đang tránh đụt ngóng mưa rơi
Mà nay khác hẳn ngày xưa ấy
Một chuỗi thời gian lắm đổi dời…

Mấy chục năm dài thoáng chốc qua
Giờ đây khô cứng khắp làn da
Tuổi xuân cường tráng còn đâu nữa
Cơm chén cân ngang để sống mà

Chỉ còn cái giống, vẫn suy tư
Nhìn nước ngàn phương đổ cả giờ
Con phố co mình theo sấm chớp
Hàng cây lộng thổi ngả đong đưa

Chàng trai năm ấy nép bên hiên
Mắt hướng về xa khắc khoải niềm
Lo lắng mai này cơm, áo, gạo
Làm sao kiếm được giữa truân chuyên?

Cha đã không còn, Mẹ ốm đau
Đàn em nheo nhóc tựa đằng sau
Bạc tiền không có, không nơi dựa
Tất cả là đây! Cả khối sầu

Chàng ấy bây giờ…đã phủ sương
Cà phê từng ngụm, ngắm mưa tuôn
Thả về xưa cũ bao thương nhớ
Tuổi mộng mà sao lại quá buồn…

Lờ mờ cận mái ở bên kia
Cái dáng của ai cũng đứng kìa
Có giống như ta thời dĩ vãng
Để rồi sau tạnh… nát đôi hia?

15/5/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *