Tôi Nợ Em – Thơ Tình Buồn

Tôi Nợ Em

Từ độ đôi mình ôm vĩnh biệt
Cuộc đời hai ngả rẽ dòng sông
Em về chốn ấy vui làm vợ
Tôi quạnh cô đơn, thắt thẻo lòng…

Bao chiều ảm đạm vọng ngàn khơi
Nhìn đám mây đen vắt vẻo trời
Chầm chậm trôi xa vào cõi mất
Giống tình tôi thoảng bốc bay hơi

Rồi thấy thương hoài chuỗi tháng năm
Nhà em cách biệt mấy đò giang
Nhớ anh nhiều lắm làm sao gặp
Dành dụm chút tiền để ghé sang

Bắp vàng lủng lẳng xách cầm tay
Tình thắm đong đầy gửi tặng Ai
Băng ghế chung ngồi, từ trái một
Lim dim thưởng thức, nỗi niềm say…

Ngờ đâu giông bão dậy lưng tầng
Vỡ mảnh trăng tình, rã ánh thanh
Sấm chớp bừng tia giăng khắp nẻo
Tơ lòng đứt đoạn giạt xa xăm

Khi hiểu sự tình, tôi thấy nợ
Nợ em thuở ấy những dòng thư
Nợ từng rung cảm, tim dào dạt
Để thấy khung trời vạn sắc mơ

Nợ vì em phải vượt đường xa
Tặng ấm cho anh, nghĩa đậm đà
Bất chợt giông cuồng gieo sóng dữ
Đắm chìm tan tác mảnh thuyền hoa.

25/5/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *