Tình Vỡ (2) – Thơ Tình Buồn

TÌNH VỠ (2)

Sáng mai tiếng pháo sẽ rền vang
Xóa mảnh tình tan nát giữa tràng
Em bước theo chồng qua xứ lạ
Còn kia lặng lẽ ngắm sang ngang…

Biết bao kỷ niệm chuỗi ngày mơ
Bốc cháy hoặc chôn chỉ ít giờ
Sau chiếc xe hồng lao thẳng hướng
Và người đứng đó nghẹn chơ vơ

Đêm đến đìu hiu phủ vạt sầu
Từ sâu thăm thẳm kéo lên mau
Kẻ nhìn qua lại rồi xem kỹ
Bởi lẽ? Vì sao? Gãy nhịp cầu…

Thương ơi! Hình ảnh đó là tôi
Chỉ chút tiếng đồng hồ nữa thôi
Khi ánh thái dương hừng ló dạng
Trọn đời vĩnh viễn rẽ đôi nơi

Em về làm vợ của người ta
Sớm tối loanh quanh việc cửa nhà
Chiếc bóng thời gian chầm chậm lướt
Những gì dĩ vãng sớm phôi pha

Mười năm, hai chục hoặc ba mươi
Bỗng bất chợt đi dưới bóng trời
Gặp kẻ ngược chiều, dừng đứng lại
Trân trân, ngờ ngợ…mấp bờ môi

Ôi hỡi! Vui mừng lắm phải không
Hay buồn loang nhẹ giữa mênh mông
Nào thư, nào hẹn, nào đưa đón…
Của thuở ngày xưa có chạnh lòng?

7/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

 

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *