Tình Cách Trở – Thơ Tình Buồn

Tình Cách Trở

“Thơ liền âm cuối”

Cũng vẫn chiều nay ngắm ráng tà
Chạnh niềm vương vấn vọng trời xa
Ưu tư trắc trở tình đôi ngả
Để ở con tim nỗi nhớ mà

Không thể cung đàn trỗi khúc ca
Du dương lướt nhẹ vuốt nhành hoa
Cho hàn sương lạnh đeo cành lá
Nhẹ rụng trôi đi trả ngọc ngà

Dào dạt, êm đềm dưới ánh thoa
Canh thâu yên giấc giữa la đà
Không phơi buốt lạnh lên vành đóa
Trọn giấc say nồng ửng thắm ra…

Tình yêu! Ôi hỡi! Của đôi ta
Nghịch cảnh trớ trêu khiến ảnh nhòa
Mật ngọt đong đầy men thắm tỏa
Thế mà mây kéo, giọt mưa sa

Cho em trời ấy mang buồn bã
Thao thức bâng khuâng cận góc nhà
Lặng lẽ đôi dòng châu lã chã
Đêm đêm khắc khoải tím làn da

Còn ở bên đây ngàn rỉ rả
Khuya về theo gió vọng ngân nga
Trăng tàn tĩnh mịch, hồn treo đá
Cố nén, đau thầm nghĩa sát na…

Nhớ lắm tình ơi! Nỗi thiết tha
Tái tê da diết vẫn kia là
Cùng nhau vào mộng xua băng giá
Hồng tửu ấm lòng đợi kiếp qua…

2/4/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *