Tiếng Lòng Sâu Thẳm
Đã bốn lần ta di chuyển nhà
Bởi dài đối diện với phong ba
Gạo tiền, tình nghĩa, dòng nhân thế
Tất cả vì đây để gọi là…
Phận kiếp con người phải bước đi
Do từ hai chữ thịnh và suy
Rồi qua ngày tháng bao thay đổi
Có được ở tim những cái gì
Luyến lưu, vương vấn khắc ghi sâu
Hoặc hận, hờn, đau… đến bạc đầu
Dầu muốn, dầu không nhưng cũng phải
Tình cờ gió thổi, lá lao xao
Từ đất Cần Thơ đến Sóc Trăng
Trở về Tám Tám bán buôn ăn
Rồi lên Bình Thủy nuôi con lớn
Nay lại Tám Lăm ghé chợ gần
Tóc xanh thêm điểm, điểm thêm sương
Theo bóng thời gian mỗi chặng đường
Nay đã xế chiều, gần tắt nắng
Từ sâu thăm thẳm đọng hồi chuông
Thấy cảm, thấy thương nghĩa vợ hiền
Chuỗi dài đăng đẳng trước truân chuyên
Anh đâu em đó đồng cam chịu
Chẳng tiếng thở than hoặc trách phiền
Con thơ hai đứa chỉ vâng lời
Cha Mẹ định sao hiểu vậy thôi…
Một thoáng trầm tư vào nỗi nhớ
Tận cùng tấc dạ…vợ con ơi…
31/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)