Thu Mãi Xoay Vần – Thơ Nỗi Niềm

THU MÃI XOAY VẦN

Ảm đạm trời thu phủ sắc buồn
Mây ngàn lơ lửng xám màu tuôn
Gió hiu hiu thổi rồi ngưng thổi
Lác đác vàng rơi rải khắp đường.

Lối mòn hoang vắng vẻ tiêu sơ
Trắng mốc hàng cây đứng thẫn thờ
Nước đọng, ao tù mang uất nghẹn
Chứa lều phều rác khựng chơ vơ

Bên kia chằng chịt đám dây leo
Lấm tấm sương giăng chỗ ít nhiều
Thỉnh thoảng ruồi mòng sà xuống đậu
Thu hình lặng lẽ chẳng lời kêu

Phía trái hồ sen tự thuở nào
Nghiêng mình rũ ngọn trải niềm đau
Lá xanh nửa héo chìm trong nước
Thầm tỏ cùng ai một mối sầu…

Tôi bước nhẹ nhàng trên xác phơi
Âm thanh rào rạo trỗi liên hồi
Như hờn, như khóc như ai oán
Đã chết sao còn bị tả tơi

Thu hỡi! Chiều nay dưới cõi tầng
Bốn bề u ám bủa vây ngang
Có hay! Có hiểu! Hồn thu đã
Gieo ngập tràn loang nỗi quạnh tàn

Thế mà thu lại mãi xoay vần…

28/8/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *