Thổn Thức Thời Gian – Thơ Nỗi Niềm

Thổn Thức Thời Gian

Chầm chậm lướt ngang, ngoảnh mặt nhìn
Ngôi trường tiểu học khá xinh xinh
Cây xanh hai dãy che vòm nắng
Đỡ bước chân thơ đến cổng Trình…

Có lẽ cổng trường vừa mới mở
Khắp bề văng vắng, tụ lưa thưa
Đứa lưng quảy cặp đi thong thả
Đứa xách trên tay hí hửng đùa

Nửa nền bóng mát trải theo chân
Nửa chói chang in sáng mặt bằng
Như thể tượng hình kia cuộc sống
Mai sau các cháu hứng hai phần

Sướng khổ, vui buồn hoặc đói no
Đong đầy hạnh phúc tợ như mơ
Hay vòng lận đận chìm lao nhọc
Nẻo lối thênh thang áng lững lờ…

Ngày xưa ta cũng giống như vậy
Vui vẻ hồn nhiên cứ mỗi ngày
Chỉ biết học hành hay trững giỡn
Nào đâu hiểu chuyện ở tương lai

Thấm thoắt thời gian chầm chậm trôi
Đổi thay cảnh vật cứ lần hồi
Tóc xanh điểm thắm, niềm thơ dại
Dần mái pha sương, thổn thức đời

Còn gì để nhớ với mà thương
Đăng đẳng bôn ba bước dặm trường
Chuỗi chất ngất say bầu ánh tỏa
Nay chiều vẳng vọng tím hồi chuông…

22/02/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *