Thổn Thức Dưới Màn
Đông Cõi Sum Họp
Mấy hôm rồi nàng ngồi bên ánh lửa
Đượm nồng nàn theo gió tỏa làn hương
Từng mối chỉ nhẹ trườn xuyên mảnh lụa
Ấm cho chồng những bữa đẫm hàn sương,
Vuốt vạt áo, nghe lòng thương da diết
Dấu yêu nè! Có biết vậy không em
Dẫu cõi âm trời đêm đang ngập rét
Có xá gì rên siết bởi con tim
Dòng điệp khúc dịu hiền dào dạt trỗi
Tận sâu cùng cứ mỗi lúc ngân nga
Kia dĩ vãng đậm đà thời lam khói
Hòa hôm nay vời vợi nghĩa tình ta…
Ngoài mái hiên la đà nhành tuyết trắng
Xuôi cánh ngàn lùa lạnh thả về đây
Muối lấm tấm thoảng bay vào tĩnh lặng
Gợi cái gì phấn chấn nỗi niềm say
Nàng hãy sát kề đây nghiêng vóc ngọc
Để ái ân vuốt dọc suối nhung huyền
Cho yêu dấu mơ màng trong giây phút
Niềm lâng lâng cảm xúc dậy từng cơn…
Tiếng côn trùng nỉ non từ đâu đó
Chuỗi âm vang êm ả trải lời ru
Bầu giữa khuya mịt mù treo lối ngõ
Một cái gì chạnh nhớ thuở nghìn thu,
Giờ chẳng buồn mặc dù nơi cô tịch
Chẳng canh dài rả rích, nghẹn đìu hiu
Chẳng chuỗi ngày ngẩng chiều nhìn xa lắc
Chẳng thẫn thờ man mác nỗi đăm chiêu
Chỉ thật nhiều, thật nhiều thơ với mộng
Dưới khung trời lồng lộng ánh trăng sao
Đôi uyên ương ngọt ngào chung quyện bóng
Quên kiếp trần biển sóng khổ lìa nhau…
30/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)