Thổn Thức Cảnh Đời – Thơ Nỗi Niềm

Thổn Thức Cảnh Đời

Gia đình nghèo khó, con đông
Mẹ cha tần tảo sớm hôm chợ đời
Hụt sau, thiếu trước dập vùi
Mỏi mòn thân xác, rã rời tâm tư…

Cây cao mọc cận mé bờ
Nửa phần rễ bám, nửa chơ vơ ngoài
Gió giông vùn vụt kéo dài
Cành rung đổ lá, góc lồi ngả nghiêng

Loang sâu hụt hẫng triền miên
Dòng nuôi lựng khựng, đảo điên tháng ngày
Chùm đeo lủng lẳng quả sai
Từ từ thiếu chất héo gầy tóp teo

Sông xanh kinh rạch vòng vèo
Lững lờ con nước chảy theo hướng luồng
Lên cao nặng gối khó bường
Dốc xuôi đi xuống dễ chân lấy đà…

Miếng ăn, cái mặc cả nhà
Quay quần, tất bật cứ mà trôi qua
Nhọc nhằn, khốn đốn, nặng lo
Biết bao luẩn quẩn, mẹ cha bơ phờ

Thời gian gần gũi ngây thơ
Chăm nom hoạn dưỡng, hững hờ gió đưa
Sum sê, óng mượt đầu mùa
Chỉ trong giữa độ, chát chua lỡ làng…

Gần kế bên, thấy họ hàng
Rơi vào cảnh ấy để ngàn khổ đau
Âm vang một khúc tiêu sầu
Lan man thổn thức, dàu dàu xót xa…

10/2/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *