THEO LẼ TỰ NHIÊN
Hình như bên nửa quả tim khô
Máu đẩy xuyên thông thắm lại dần
Và đã bắt đầu tăng nhịp đập
Ngân nga, dào dạt phả loang tràn…
Nhẹ nhàng chầm chậm nỗi lâng lâng
Nhìn loáng thoáng kia ửng sắc vàng
Mà cả chuỗi dài mơ với đợi
Chỉ buồn quạnh quẽ ngưỡng thênh thang
Giữa đỉnh lộng ngàn lờ lững mây
Bao chiều nắng đổ, vọng trời tây
Sương lam lãng đãng dày bao phủ
Trống vắng chơi vơi một bóng gầy,
Phải này yêu dấu của tiền duyên
Kiếp hận đau thương vỡ mộng thuyền
Hẹn ước lai sinh về cõi thế
Cùng nhau nối lại cánh uyên ương?
Nghe lòng mỗi lúc vấn vương thêm
Biết ảo là đây dưới ngọn đèn
Biết vạn dặm xa, màn trải ánh
Vẫn nhiều thổn thức dưới canh đêm
Người ấy là ai, cảnh thể nào
Dung nhan, đức hạnh ra làm sao
Gió trăng quyện kết hay trăng gió
Để khoảnh khắc đây điểm sắc màu…
Thôi thì cứ mặc chẳng băn khoăn
Chớ bận tâm chi khập khiễng tàn
Cứ thả cánh hồn về biển suối
An bày định phận tự nhiên mang.
21/2/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm