Thấy Buồn Làm Sao – Thơ Nỗi Niềm

Thấy Buồn Làm Sao

Lâu rồi không gặp được em
Biết nơi chốn ấy, quả tim thế nào
Có mang sóng cuộn ba đào
Hoặc mùa thu chết lần vào tiết đông?

Mà sao tĩnh lặng trên dòng
Trăng mờ, gió đứng, mịt mùng phủ vây
Để buồn mây chẳng thiết bay
Để sầu lá cũng cuốn hoài chưa rơi

Phải chăng em đã hờn tôi
Nên chìm băng giá và rồi phôi phai
Nhẹ nhàng cửa đóng then cài
Đêm sâu cứ mặc, ngày dài cứ quên

Hay vì vườn mộng không tên
Đường vào nơi đó gập ghềnh bước chân
Dẫu cho bóng lại thật gần
Chỉ là ảo ảnh như trăng dưới hồ?!

Ta cười, ta nói, ta mơ
Ta thương, ta nhớ, ta chờ, ta mong
Yêu đương da diết cõi lòng
Ngày đêm vương vấn bềnh bồng trong thơ

Tợ cát trắng dạt mé bờ
Cũng rồi sóng vỗ xác xơ dập vùi
Cuốn theo nước bạc mù khơi
Về nơi thăm thẳm một đời phù vân…

Xui chi xúc cảm, bâng khuâng
Xui chi nhịp đập lâng lâng hãy còn
Giờ đây ánh khuất đầu non
Thiết tha hướng vọng, thấy buồn làm sao.

27/4/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *