Thẫn Thờ Gió Trăng
Anh à!
Dẫu cho bốn phía tràn trề
Mịt mù trắng xoá, dầm dề nước loang
Cóng tê, ướt đẫm mơ hồn
Co ro cầm cập, từng cơn não nùng,
Nhưng còn sâu thẳm tấm lòng
Vấn vương, thương nhớ theo dòng thời gian
Gửi sương, gửi tuyết, gửi trăng
Gửi cây, gửi lá, gửi ngàn cỏ hoa…
Mặc dầu sấm chớp mưa sa
Rắc gieo vạn giọt, trải nhòa khắp nơi
Cũng rồi sẽ tạnh mà thôi
Ý tình còn đó, nắng trời còn kia
Huống hồ có chỗ tránh mưa
Bển kìa! Anh thấy? Là đà bóng cây
Nếu thể như, dập xuống đây
Hai ta ghé đụt, yên ngay lo gì…
Hỡi nàng chầm chậm dưới thề
Hữu duyên tao ngộ cùng đi chung đường
Nghe em phân tích tỏ tường
Nửa rung cảm mến, nửa vương nỗi niềm
Vì sao lặng lẽ canh đêm
Nhẹ nhàng em duỗi cánh chim mộng hồn
Phải chăng cũng vướng sợi buồn
Lạc vào giấc điệp về phương ảo mờ?
Khuya nay bất chợt tình cờ
Sông xanh gió thổi, con đò lắc lư
Đôi bờ lẻ bóng chơ vơ
Ngóng trông đứng đợi, thẫn thờ gió trăng…
29/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)