Tâm Sự Trên Du Thuyền
Vi vút thổi lao xao cành cận mé
Sóng vỗ đều nhè nhẹ lắc đong đưa
Vài đốm xám lững lờ treo ráng xế
Tiễn du thuyền ra bể tiến về mơ…
Nương Tử ơi! Vần thơ từ độ ấy
Chứa chan niềm tê tái, nỗi bâng khuâng
Khao khát đợi cung đàn xưa nối lại
Để bao lần nhức nhối lẽ trần gian
Có những chiều lang thang, ôm vọng tưởng
Cả tâm tư vương vấn, nghẹn hờn đau
Nhìn bảng lảng nhạt màu phơi trải rộng
Thắt thẻo sầu, lởn vởn bóng hình nhau
Chuỗi năm tháng lao đao dòng thế sự
Hai phương trời hai nhớ với hai thương
Chỉ thao thức để buồn mang trăn trở
Mỗi độ tà lối ngõ lạnh hoàng hôn…
Tất cả đó chập chờn trong khoảnh khắc
Kể từ nay biến mất khỏi khung xanh
Chỉ êm ả cung đàn hòa tiếng hát
Ru mộng vàng chất ngất đỉnh lâng lâng
Sẽ không còn hụt hẫng níu ghì tim
Thôi canh cánh từng đêm nghe gió lộng
Hết mênh mang, bềnh bồng trôi vạt tím
Chẳng vật vờ ẩn hiện, buốt tê đông…
Cạn chén giao bôi, lòng ta rực ấm
Quyện cánh hồn, say đắm nghĩa phu thê
Giữa bát ngát bốn bề muôn gợn sóng
Khúc nhạc tình chầm chậm trỗi lê thê…
20/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)