Tâm Sự Gió Cùng Sương
Đọc dòng tâm sự cánh thơ em
Tôi thấy tận cùng giữa trái tim
Nhịp đập dâng tràn bao xúc cảm
Thương hồn thu quạnh nhỏ màn đêm…
Kết đọng âm thầm chuỗi ánh sương
Dần trôi theo lá, nhẹ sầu buông
Loang trên đất cỏ chìm tan loãng
Một mối tơ lòng trải vấn vương
Hôm nào trăng sáng, gió phương xa
Chầm chậm bay về lướt nhẹ qua
Lư lắc, đong đưa cùng quấn quýt
Long lanh ửng sáng giọt châu pha
Để cảm kia rồi, nỗi nhớ nhung
Từng đêm trăn trở dưới không trung
Gom bao hơi nước đan thành hạt
Đợi bạn quay về duỗi cánh rung,
Cho khuya vắng lặng những no tròn
Lấm tấm vật vờ phả tối om
Vơi bớt âm u trùm phủ khắp
Khi vầng trăng sáng khuất đầu non…
Giờ đây da diết ngóng trông Ai
Lặng lẽ buồn riêng, nhỏ lệ hoài
Nhìn lá bên đường chao động khẽ
Hờn kia bên ấy, bỏ ta đây
Thấy đau, thấy giận để bâng khuâng
Mờ nhạt tan rồi một ánh trăng
Lạnh lẽo canh tàn, thiêm thiếp bóng
Rã hồn ửng ánh chuỗi rung ngân…
Đừng nghẹn, đừng sầu nữa giọt ơi!
Thân mang kiếp gió phải đành trôi
Không gian vô tận là nơi đến
Tình thắm chan hòa lẽ sống nơi…
Không mãi cùng nhau quyện bóng hình
Nhưng nào mất hẳn một niềm tin
Dẫu cho phiêu lãng rồi quay lại
Những tối thâu canh vẫn có mình.
28/4/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)