Ta Với Nàng – Thơ Tình Buồn

Ta Với Nàng

Hỡi nàng ơi! Tiếng lòng tha thiết
Ngày hôm qua ta viết ra thơ
Tận ngàn phương ấy xa lơ
Có lần khung ảo để mà thấy chăng?

Nếu như thấy! Thì nàng có đọc
Có âm thầm tựa góc mái hiên
Bâng khuâng dào dạt nỗi niềm
Tâm tư hướng vọng về miền trùng khơi?

Có nhè nhẹ từng hồi rung cảm
Một chút gì lởn vởn trong tâm
Chuyển thành điệp khúc lâng lâng
Phôi pha giá lạnh canh tàn quạnh hiu?

Rồi nàng có đăm chiêu nghĩ ngợi
Thả ánh sầu rười rượi nhớ nhung
Một thời lững thững không trung
Cánh hồn hai đứa vui cùng gió mây?…

Còn ở ta cứ hoài trăn trở
Đêm dế sầu nức nở dưới sương
Gợi thêm trĩu nặng vấn vương
Cho từ sâu thẳm gợn buồn tái tê

Đâu lối ngõ đi về bến mộng
Đâu ảnh hình, chiếc bóng thân thương
Thời gian ấp ủ con tim
Chứa chan ấm áp, êm đềm biết bao

Để giờ đây ai trào khóe mắt
Ai nghẹn ngào, chất ngất luyến lưu
Bốn mùa như thể chiều thu
Lá vàng lả tả, mịt mù dấu chân…

20/11/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *