TA CŨNG NHƯ NÀNG
Nàng đã nghe từ không gian viễn tưởng
Vọng về đây âm hưởng khúc tình ca
Rồi một thoáng tan loãng cuối trời xa
Khiến bất chợt ngân nga dài giữa trái…
Nàng đã hướng biển ngàn nhìn rõ thấy
Dáng con thuyền động đậy tận trùng khơi
Hứng bập bồng sóng vỗ đẩy chơi vơi
Dòng nhấp nhố từng hồi nghiêng ngả vạt
Nàng đã những canh thâu ngồi trầm mặc
Se sắt lòng, man mác nỗi bâng khuâng
Thỉnh thoảng ngước, đăm đắm cõi lưng tầng
Chạnh man mác buồn trăng chìm lặn khuất
Nàng đã nhận muôn phần đau ẩn ức
Cớ vì sao hạnh phúc quá tầm tay
Khi men nồng lai láng chứa đầy đây
Nghĩa sâu đậm, chuỗi ngày luôn thắm thiết
Nàng đã nhớ, đã sầu thương da diết
Lắm mỏi mòn, rũ riệt, nghẹn oằn tim
Cố phôi pha để mong được bình yên
Nhưng chẳng thể bởi niềm vương vấn mãi…
Ta cũng vậy! Cũng như nàng ngần ấy
Cũng ai hoài, khắc khoải sớm chiều hôm
Cứ mỗi lần thả bước dạo hoàng hôn
Như lởn vởn chập chờn kia ảnh bóng…
Cũng như nàng! Dưới khung trời lồng lộng
Lửa yêu đương rực nóng biết bao nhiêu
Cũng ước ao, khao khát thật là nhiều
Và rồi cũng liêu xiêu hồn trăn trở…
7/3/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Ảnh: Sưu tầm