Phải Chi Như Nước – Thơ Nỗi Niềm

Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) - Page 31 Images?q=tbn:ANd9GcRNyB8Q5oVZpMKbOo7Wp31NiV43KUFDyGflaAb6bulNscb-kitB

PHẢI CHI NHƯ NƯỚC

Bát ngát sông xanh nước lững lờ
Bốn mùa xuôi ngược, bóng chơ vơ
Mặc cho mưa nắng, cuồng phong dậy
Thanh thản trôi đi tợ hững hờ…

Theo dòng năm tháng cánh thời gian
Đầu dãy mênh mông đến cuối ngàn
Xoáy lở, vun bồi xuyên khắp nẻo
Chu kỳ tạo vật, kiếp thênh thang

Biết bao nhấp nhố vỗ từng cơn
Đè nặng ngả nghiêng, đẩy dập dồn
Từ sáng tinh mơ, cuồng khuấy động
Đến mờ tĩnh mịch, nhẹ hoàng hôn

Chấp nhận cưu mang những bập bềnh
Muôn tàn héo rụng nổi lênh đênh
Trăm chơi vơi giạt treo triền sóng
Ghị níu, đong đưa vướng víu mình

Vẫn cứ an nhiên nguồn trải mát
Nào đâu thay đổi dưới trời mây
Dẫu dâng tràn ngập hay ròng cạn
Sứ mệnh thiêng liêng vạn kỷ hoài…

Lặng đứng trầm ngâm gần cạnh mé
Nhìn kia lắm gợn, đuổi lam treo
Trên về diệu vợi rồi tan nhạt
Dưới lướt lăn tăn rã khuất chiều

Ta chợt thấy lòng nặng mỏi mê
Đường xa hun hút, gió lê thê
Phải chi được giống như là nước
Vùi dập triền miên có sá gì…

25/10/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

Ảnh: Sưu tầm

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *