Ôi Một Mối Tình
Lặng lẽ ngồi đây dưới ánh đèn
Từ từ nốc cạn chén thơ tim
Bao câu, bấy chữ hòa trăn trở
Là muối là kim…động nỗi niềm,
Để ngàn da diết tận tâm can
Thương nhớ trời xa một ánh vàng
Khoảnh khắc vô tình, tôi! Cánh gió
Đẩy màn mây xám phủ bao quanh
Đã khiến cho em phải vật vờ
Cả vầng bỗng chốc lạc chơ vơ
Canh khuya giá lạnh trùm tê tái
Khắc khoải đìu hiu giữa nhạt mờ
Âm thầm vương vấn mãi lê thê
Mỗi độ hoàng hôn thả bước về
Âm ỉ trong lòng muôn luyến nhớ
Nhịp buồn trĩu nặng gót chân đi
Những lúc dừng tay, gác việc làm
Thẫn thờ giây phút vọng xa xăm
Lan man, tư lự…em thầm hỏi
Có thật hay chăng chuyện thiếp chàng?…
Anh hiểu em sầu, nghẹn khổ đau
Khi nhìn lấm tấm vạn vì sao
Nhưng kia tít tận bầu thăm thẳm
Chỉ thấy mà thôi, chẳng thể nào…
Ôi! Trái ngang tình của chúng ta
Cầu mơ đêm ấy quyện hồn qua
Hương yêu ngào ngạt còn loang đó
Tha thiết tràn đây khắp vậy mà…
4/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)