Oan Uổng Một Cuộc Tình – Thơ Nỗi Niềm

Oan Uổng Một Cuộc Tình

Suốt mấy năm dài chẳng thể quên
Cánh thư lạ lẫm họ và tên
Rồi tim thúc giục về bên ấy
Điểm thắm màu son một chữ tình…

Để hoài vương vấn bóng hình ai
Da diết tâm tư chuỗi tháng ngày
Lặng lẽ âm thầm ôm nỗi nghẹn
Nhìn kia lờ lững áng mây bay

Lại muốn thêm lần qua bển thăm
Dường như văng vẳng ở con tim
Vọng đưa khe khẽ “đừng đi nữa”
Bởi lửa giờ đây đã lụi tàn

Nếu như người ấy dạ chờ mong
Sao chẳng mực xanh trải tấc lòng
Địa chỉ còn kia, cầu nối nhịp
Vậy mà hờ hững nước trôi sông

Chắc rằng em thật muốn quên tôi
Cũng tại vì đây có khoảng đời
Gối mộng canh trường trong bể ái
Nên đành vĩnh biệt thế mà thôi…

Xui chi lỡ tiếng nói bông đùa
Chớ thật nào giờ tôi vẫn chưa
Chỉ có mình em là tất cả
Lời thơ, tiếng nhạc giữa cung mơ

Định số an bày chịu ức oan
Khiến cho vỡ nát một cung đàn
Chiều qua trở lại thăm hình cũ
Ôi hỡi! Thì ra…vẫn đợi chàng.

23/11/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *