Nói Với Con – Thơ Nỗi Niềm

Nói Với Con

Tối đêm qua kêu hai con ngồi lại
Kính cẩn nghe cha dạy với lời khuyên
Nung lửa hồng để xoải cánh loài chim
Vào khung lộng về miền nuôi dưỡng sống

Hai con ngồi đó khép hình, thu bóng
Lắng nghe cha mở rộng nghĩa cuộc đời
Làm cánh thuyền nhấp nhố giữa trùng khơi
Vượt sóng gió đến nơi bờ định hướng

Nhìn thấy nỗi ưu tư như lởn vởn
Đôi mắt xanh gờn gợn nét đăm chiêu
Lòng của cha thương quá đỗi con yêu
Đang thao thức sớm chiều tìm sự nghiệp…

Niềm trăn trở chập chờn trong thiêm thiếp
Chẳng say nồng giấc điệp tuổi hoàng hôn
Cha nghĩ ngợi, lo lắng cho hai con
Kể từ đây lượn vờn theo sóng nước

Bao cuồng phong với dập dồn lần lượt
Dập thuyền nan đang nhẹ lướt bềnh bồng
Cánh tay chèo, con có vững hay không
Ý có mạnh và lòng luôn cả quyết?…

Chuỗi đời cha hẳn hai con được biết
Lắm bao lần biển cả với sông xanh
Dưới động chao, trên gió dữ tung hoành
Khéo chèo lái trước tròng trành sắp đắm…

Con hôm nay, tuổi xuân đang rực thắm
Cõi ngàn khơi thăm thẳm hướng lần ra
Hãy vươn vai hít mạnh, cất lời ca
Bài dũng tướng vào sa trường, vó ngựa.

7/10/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *