Nỗi Nghẹn Con Tim
Làm sao chẳng nhớ em
Làm sao anh quên được
Khi tất cả của em vẫn còn đó
Đẹp vô ngần, sống mãi ở lòng anh…
Từ cánh thư xanh của thuở nào
Ngọt ngào, thắm thiết gửi về nhau
Cho niềm lưu luyến theo ngày tháng
Kết chặt tâm tư đượm sắc màu
Bao dòng tâm sự nơi trang giấy
Cát bụi thời gian dẫu nhạt mờ
Nhưng hãy còn kia ngàn tiếng nhạc
Ru tình êm ái dưới trời thơ
Bao lời thỏ thẻ cận bên tai
Chuyện vãn tâm tình đó với đây
Hương vị nồng nàn, chan chứa mật
Thời gian tắt nắng vẫn còn say
Ánh mắt đong đưa gợn sóng tình
Dưới bầu trăng sáng tỏa lung linh
Tin yêu ấp ủ từ sâu thẳm
Giữa ngọn du dương quyện bóng hình
Kề bên sợ muỗi đốt “người ta”
Một tấm tơ vàng vội kéo qua
Êm ái, dịu dàng che phủ kín
Ấm hồn lai láng nhịp ngân nga…
Định mệnh trớ trêu khiến vỡ đàn
Mây mù giăng kín cả không gian
Bão giông, sấm chớp đầy khung ảnh
Cả khối long lanh vỡ vụn tàn…
Giờ đây những tối hoặc chiều nghiêng
Kỷ niệm ngày xưa đọng nỗi niềm
Da diết từng hồi trong tấc dạ
Kẻ thầm vương vấn nghẹn con tim.
14/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)