Nỗi Lòng Chiếc Xe Đạp – Thơ Nỗi Niềm

Nỗi Lòng Chiếc Xe Đạp

Đã lâu rồi ta cô đơn lạnh lẽo
Bên góc buồn, khô héo cả tâm tư
Nhớ lại thời rong ruổi dưới khung mơ
Vui bậu bạn đường xa ngày xuôi ngược,

Hồn mênh mang theo cánh hồng lả lướt
Rít mang tai muôn lượt điệp âm thanh
Lúc thong dong nhàn nhã, lúc phi nhanh
Dãy thăm thẳm kéo dần từng khắc một

Mặc manh áo bụi mờ, phai sắc tốt
Bởi sớm tàn thui chột kiếp phong sương
Nhưng chí đời vươn vượt tận ngàn phương
Dẫu mệt mỏi vẫn bường cho đến chốn

Có những buổi dưới mưa gào dữ tợn
Cùng “ai kia” thẳng trớn mặc tình rơi
Trên ngọn lùa phần phật thể kéo lui
Dưới văng nước yên ngồi loang đẫm hết

Ta vun vút với tinh thần mãnh liệt
Chẳng sợ gì gió thét với rung rinh
Nơi ghé dừng vẫn đó cả niềm tin
Bầu quang đãng hướng nhìn kia sẽ tới

Có những buổi dưới vầng dương chói lọi
Thả ánh về diệu vợi cõi chân mây
Ngất ngây say theo êm ả đôi tay
Nghe thương nhớ chuỗi dài bôn ba nẻo…

Tất cả giờ đây từng hồi gọi réo
Mảnh linh hồn thắt thẻo vọng ngày qua
Nỗi chơ vơ, bó gối sát hông nhà
Chút thừa thãi đợi mà đem phế bỏ

Ôi không gian! Tim ta đang nức nở
Khóc phù vân một thuở để rồi đau
Mộng thênh thang vùng vẫy tự hôm nào
Nay khắc khoải héo sầu ôm khúc biệt…

1/11/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *