Nỗi Lòng Cây Mai – Thơ Nỗi Niềm

Nỗi Lòng Cây Mai

Lất phất, đong đưa cận góc nhà
Từng hồi theo ngọn thoảng nhanh qua
Giờ đâu vàng nữa, đà thay lá
Bụi bám, tơ giăng phủ nhạt mờ,,,

Chơ vơ chiếc bóng ngóng mây ngàn
Hứng nắng trưa hè nghẹn chói chang
Tự kéo mạch nguồn trong đất lạnh
Trầm mình chịu đựng chuỗi lầm than

Còn đâu mấy độ ửng khung trời
Rạng rỡ ngập đầy ý sống vui
Ong bướm lượn lờ quanh hút nhụy
Rồi dài loang rải tận xa xôi

Kẻ ngắm, người say, ngưỡng mộ nhìn
Này đây nghĩa sống, lẽ quang vinh
Dưỡng nuôi ấp ủ qua ngày tháng
Để sớm xuân sang trải sắc hình…

Nay buồn trơ trọi dưới mưa giông
Rung lắc từng cơn tự nhủ lòng
Còn nấu nung chờ, còn sức bật
Thì còn trở lại cuối mùa đông

Bên kia cánh phượng rụng phơi đầy
Như giống hôm nào phận của mai
Rộ nở khai nguồn bao ý nhạc
Và rồi khoảnh khắc cũng rơi, bay

Ôi! Mảnh phù vân, phả tím bờ
Một thời lai láng dệt hồn thơ
Giờ đây lặng lẽ ôm niềm nhớ
Quạnh quẽ đìu hiu, gió vật vờ…

8/7/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *