Nỗi Đau Tháng Ngày – Thơ Tình Buồn

NỖI ĐAU THÁNG NGÀY

Canh khuya thao thức ngồi đây
Chìm trong tĩnh mịch, lắt lay nỗi niềm
Thương thương lấp lánh bên thềm
Buồn buồn ngang trái tơ duyên lỡ làng…

Thơ trăng so nắn cung đàn
Nhịp dài khuây khỏa võ vàng tái tê
Keo sơn tiếng hẹn câu thề
Đành ôm gối chiếc, nẻo về chơ vơ

Sớm hôm khắc khoải thẫn thờ
Hồn đan chỉ thắm lạc bờ chơi vơi
Đậm đà tha thiết để rồi
Thuyền trôi diệu vợi, ngậm ngùi vấn vương

Thênh thang gió nhẹ thổi luồn
Nhớ nhung trĩu nặng, hàn sương tụ lòng
Chiều chiều hướng vọng mênh mông
Tâm tư man mác, bềnh bồng, xót xa…

Trên cao nửa khuyết ửng ngà
Vắt ngang xóm vắng la đà rung rinh
Chan chứa cả giọt thơ tình
Trầm ngâm lặng lẽ, thu hình quặn sâu

Xuôi chi gãy nhịp qua cầu
Bờ sông hai bến, dạ sầu luyến lưu
Không gian ảm đạm mịt mù
Phủ giăng khắp nẻo màu thu ngập tràn

Đêm nay dưới bóng canh tàn
Tim ta da diết nhớ nàng biết bao
Hỏi thầm, thầm nghĩ vì sao
Vướng vòng nghịch cảnh, để đau tháng ngày.

25/3/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *