Niềm Tư Lự – Thơ Nỗi Niềm

Niềm Tư Lự

Đã mấy thu rồi ta có nhau
Sầu xưa, héo cũ đã chìm sâu
Trở thành dĩ vãng, màu phai nhạt
Chỉ tối canh thâu hướng nguyệt lầu…

Anh trọn tấc lòng với tiếng yêu
Không còn vương vấn hoặc đăm chiêu
Dang tay với kéo về di ảnh
Lựa tặng người thương một cánh diều

Rồi thả lưng trời lất phất bay
Ru hời điệp khúc phả phôi phai
Ưu tư, khắc khoải bầu tâm sự
Dưới bóng hoàng hôn nhỏ giọt dài…

Và em chốn ấy cũng cho anh
Một bức tranh tình vạn sắc xanh
Ngợp gió, muôn hoa, nhiều nắng ấm
Bốn bề êm ả tắm long lanh…

Đôi ta trải mộng giữa khung trời
Rót rượu hồng đào, cạn chén vui
Khi tỉnh mơ màng thêm hướng vọng
Nửa niềm trông đợi, nửa hồn trôi

Vì yêu cho hết chẳng màng chi
Khép mảnh trăng khuya, đậy ánh thề
Xúc cảm tận cùng hương mộng ái
Men nồng, ngây ngất dãy lê thê…

Cứ mãi cho nhau ảo ảnh ngàn
Biết rồi có loãng ánh trăng vàng
Có vơi ý sống, hoài tư lự
Khi hãy còn đây nước ngập tràn…

20/3/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *