Nhủ Lòng – Thơ Nỗi Niềm

Nhủ Lòng

Hồn yêu lặng lẽ trên đàng
Hướng về phương ấy võ vàng, xót xa
Ngọt ngào, thắm thiết, đậm đà
Éo le định mệnh, chỉ là mộng mơ,

Trăng thanh lấp lánh vật vờ
Khuất sau rặng núi, chơ vơ góc trời
Thời gian chầm chậm để rồi
Vầng đông ló dạng, ánh trôi mịt mù

Chiều tàn nhàn nhạt sắc thu
Lá vàng phơi ngõ, lắc lư gót hài
Tâm tư canh cánh ai hoài
Giọt sầu đọng mắt, giọt cay đọng niềm

Người ta nhẹ mái xuôi miền
Mình thì ảm đạm, bóng thuyền vướng neo
Tháng ngày khắc khoải đăm chiêu
Bâng khuâng, thương nhớ, thêm nhiều khổ đau…

Cầu treo đã lỡ nhịp cầu
Bờ sông hai bến, để sầu vấn vương
Khiến trọn ôm khối u buồn
Canh khuya trăn trở, hàn sương nhỏ dòng

Đêm đêm xoải cánh linh hồn
Thênh thang gặp gỡ đầu non, đỉnh ngàn
Cùng nhau thưởng thức cung đàn
Dịu xoa héo hắt, ngỡ ngàng duyên tơ

Sông ma nước chảy lững lờ
Con đò năm cũ vẫn chờ đợi ai
Nhủ lòng hãy cố phôi phai
Trần gian ngang trái còn đây kiếp thề…

3/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *