Nhớ Nghe Con – Thơ Nỗi Niềm

Nhớ Nghe Con

Lặng lẽ khuya nay dưới ánh đèn
Cha ngồi thao thức lắng nghe tim
Ngân nga xúc cảm từng giây phút
Sung sướng trào dâng, đạt ước nguyền,

Hăm mấy năm dài trải gió sương
Lòng cha ấp ủ một niềm thương
Thương cho hai trẻ đầu xanh thắm
Biết sẽ ra sao trước nẻo đường

Cuộc đời, thân phận, kiếp nhân sinh
Đối mặt thường xuyên với sự tình
Ấm lạnh, đói no, ngàn khốn khó
Giữa tường bốn bức chỉ mình ên

May mắn được về đến bến mơ
Dòng đời là cả chuỗi vần thơ
Du dương, êm ả hồn con trẻ
Bớt khổ, nhẹ đau, ít đợi chờ

Ngược lại hẩm hiu, nhiều lận đận
Đêm dài chẳng thấy bóng vầng trăng
Không gian từng chập hàng mây chuyển
Tăm tối âm u phủ ngập tràn

Con sẽ ra sao? Sẽ thế nào?
Có nghe da diết một niềm đau
Bởi không chuẩn bị đèn cho sáng
Để lúc mờ đen dễ té nhào…

Hai con thấm thía lời cha dạy
Nung nấu lửa lòng mãi đến nay
Đã vượt sông dài đang đậu bến
Lòng cha tràn ngập nỗi vui say

Nhưng nhớ nghe con! Vẫn hãy còn
Bước dài mới tới đỉnh đầu non
Gập ghềnh sỏi đá hằng giăng lối
Khéo bước mà đi mới vẹn toàn…

26/9/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *