Nhìn Em Vò Võ – Thơ Tình Buồn

Nhìn Em Vò Võ

“Thơ liền âm cuối”

Anh đã đi rồi xa thật xa
Từ nay chấm hết, chết tình ta
Kẻ về cát bụi chìm băng giá
Người thắt tâm can, quạnh quẽ nhà…

Ba năm mật ngọt tắm trăng thoa
Hương lửa ái ân luống đậm đà
Nghĩa vợ tình chồng sâu tấc dạ
Trọn lòng ôm ấp chẳng phôi pha

Những sáng tinh mơ thể dục ha
Anh ơi! Chạy bộ ngắn thôi mà
Trưa trưa khuấy sẵn cà phê đá
Thầm gửi yêu thương ở đó nha…

Chiều chiều thoang thoảng gió ngân nga
Tay nắm bàn tay dưới ráng tà
Nhẹ bước ung dung nhìn cỏ lá
Lâng lâng dào dạt khúc hoan ca

Những tối không gian tỏa ánh ngà
Trà, bàn, hai ghế được bày ra
Anh đàn, em hát vài câu há
Rồi tới phiên anh, tủm tỉm…khà

Những ngày rả rích mưa tầm tã
Anh bệnh, em rầu xám phủ da
Sợ bệnh biếng ăn nấu cháo cá
Múc từng chén thổi, nóng mình à

Biết bao kỷ niệm đẹp như hoa
Khắc đậm con tim chẳng thể nhòa
Như sóng loang tràn trong biển cả
Âm thầm kết tụ giữa phong ba

Chiến tranh khói lửa dậy sơn hà
Tạm biệt, u hoài, nỗi thiết tha
Cố nén giọt buồn không lã chã
Tiễn đưa, bịn rịn, đẫm mùi xoa…

Đâu đây văng vẳng ó o gà
Bật dậy thì ôi! Chẳng thịt thà
Xương trắng nằm kia phơi nghiệt ngã
Tái tê, da diết quỵ hàng đa

Đớn đau, khắc khoải chìm hoang dã
Vương vấn ngập tràn nghĩa sát na
Lặn lội tìm thương theo gió thả
Nhìn em vò võ, tím hồn Ma…

3/2/2019
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *